Search Vietlist.us
Search the Web

Quảng Cáo
Khắp Nơi

 

 

 

 

 

 

- AN TOÀN TRÊN HẾT -
Face Shield, Mặt nạ trong:
Dùng cho Bác sĩ, Nha sĩ,
Học Sinh, Giáo viên,
School District, Offices...
Xin vào website:
SeePPE.com.


 

-------o0o-------

Quảng Cáo Thương Mại San Jose

  1. An Ninh
  2. Bác Sĩ
  3. BS Nha Khoa
  4. BS Nhãn Khoa
  5. Bail Bond
  6. Ban Nhạc
  7. Bàn Ghế Giường
  8. Bán Xe Hơi
  9. Bảo Hiểm
  10. Bói Toán_Phong Thủy
  11. Cây Cá Cảnh
  12. Cần Người_Việc
  13. Cellular Phone
  14. Cà Phê
  15. Chợ, Siêu Thị
  16. Chùa_Nhà Thờ
  17. CơmTháng_Thức Ăn
  18. Computer_Electronics
  19. Chôn Cất, Bia Mộ
  20. Cổ Phiếu-Stock
  21. Dạy Kèm_Giữ Trẻ
  22. Dạy Lái Xe
  23. Dạy Nhạc: Piano...
  24. Dụng cụ Nhà Hàng
  25. Điện_Heat_Air
  26. Đưa Rước
  27. ĐịaỐc_TàiChánh_Tax
  28. Giặt Thảm
  29. Gạch, Thảm, Màn
  30. Giải Trí_Party_TV
  31. Giặt Ủi_Thợ May
  32. Giúp Dọn Nhà
  33. Hoa_Áo Cưới
  34. Khiêu vũ
  35. Làm Vườn_Cắt cỏ
  36. Linh Tinh
  37. Luật Sư_Di Trú
  38. Massage_Relax
  39. Nhà Hàng_Food
  40. Nhập cảng_Xuất cảng
  41. Nhiếp Ảnh_Video
  42. Quà Lưu Niệm_Gift
  43. Sách Báo_In Ấn
  44. Sign_Banner
  45. Sửa Xe_MuaXe
  46. Thẻ Tín Dụng
  47. Thợ Khéo_Ổ Khóa
  48. Thợ Sơn
  49. Tiệm Vàng
  50. Tiệm Bánh
  51. Tìm Thợ_Việc
  52. Tow Xe
  53. Thợ Ống Nước
  54. Thợ May_DryClean
  55. Tiệm Quần Áo
  56. Thuốc Tây
  57. Thuốc Bắc_D.Thảo
  58. Thẩm Mỹ_Tóc_Tay
  59. Võ Thuật
  60. Xây Dựng_Sửa Nhà

Đừng nghe những gì Cộng sản nói. Hãy nhìn những gì Cộng sản làm !
Đừng sợ những gì Cộng sản làm. Hãy làm những gì Cộng sản sợ !

Trang Thời Sự Vietlist.US

-------------oo0oo--------------

Kính thưa quý đọc giả,
Tháng 10 năm 2012, Nghị viên thành phố Houston, Texas, Luật sư Hoàng Duy Hùng đã chính thức tiếp xúc với Thứ trưởng Ngoại giao Việt cộng Nguyễn Thanh Sơn gây ra một sự tranh cãi trong cộng đồng người Việt Tị Nạn Cộng Sản hải ngoại. Người binh vực thì tin rằng Ls Hoàng Duy Hùng đi tìm phương thức đấu tranh mới trong chủ trương đối thoại với Cộng sản. Người chống đối thì kết luận rằng Ls Hoàng Duy Hùng đang bắt tay hòa giải với Việt cộng, phản bội lại cộng đồng Việt nam, đâm sau lưng các chiến sĩ chống cộng. Nhận thức rằng sự việc nầy liên quan trực tiếp đến công cuộc đấu tranh của dân tộc Việt nam chống lại đảng Cộng sản độc tài bán nước, nhằm mang lại tự do, dân chủ cho quê mẹ, chúng tôi lần lượt đăng tải các bài binh, chống của cả hai bên để rộng đường dư luận. Nay kính. Vietlist.

Thông Báo Văn Phòng Nghị Viên Al Hoàng
 
Kính thưa quý đồng hương và đặc biệt là quý cử tri Khu Vực F,
 
Trước tiên, nhân dịp Lễ Giáng Sinh và Tân Niên Dương Lịch 2013 sắp tới, Văn Phòng Nghị Viên Al Hoàng xin kính chúc tất cả quý vị một Mùa Giáng Sinh thánh phúc và một năm mới an khang thịnh vượng.
 
Thứ đến, Nghị Viên Al Hoàng, tức Luật Sư Hoàng Duy Hùng, với tư cách của một dân cử Hoa Kỳ, sẽ có chuyến công tác chính thức ở ba quốc gia Châu Á, Đài Loan, Nam Dương, và Việt Nam trong dịp Tân Niên Dương Lịch 2013.
 
Riêng chuyến công tác về Việt Nam là để tiếp tục chương trình nghị sự đã được bàn thảo tại Tòa Thị Sảnh Houston vào ngày 15/10/2012 vừa qua.
 
Ngoài việc thi hành công tác của một vị dân cử Hoa Kỳ, dầu biết vị trí của mình rát nhỏ bé, Văn Phòng Nghị Viên Al Hoàng sẽ noi gương các vị dân cử Hoa Kỳ khác, sẽ chuyển đến nhà cầm quyền Hà Nội những đạo đạt của cử tri Mỹ gốc Việt như mong muốn nhà cầm quyền tôn trọng nhân quyền, trả tự do cho những người lên tiếng chống lại mộng bành trướng của Trung Quốc như Linh Mục Nguyễn Văn Lý và blogger Điếu Cày, v.v., cũng như khát vọng cho dân tộc Việt Nam sớm giàu mạnh trong một thể chế Dân Chủ & Tự Do thật sự.  Văn Phòng Nghị Viên Al Hoàng sẽ cố gắng làm hết mình để chuyển đạt ý nguyện này của các cử tri Mỹ gốc Việt nhưng kết quả của sự việc thì “tận sở năng, tri thiên mệnh”.
 
Xin kính thông báo.
 
Làm tại Houston , Texas , ngày 10 tháng 12 năm 2012.
 
**************************
 

BẾ QUAN TỎA CẢNG VÀ ĐỐI THOẠI ĐẤU TRANH TỪNG PHẦN, SÁCH LƯỢC NÀO HỮU HIỆU HƠN?

 
Hoàng Duy Hùng
 
Nhân chuyến đi của Thứ Trưởng Nguyễn Thanh Sơn đến Houston và dự trù chuyến đi của tôi về Việt Nam vào dịp Tân Niên Dương Lịch 2013, có những cử tri Mỹ gốc Việt liên lạc với tôi nói rằng tôi là một dân cử Hoa Kỳ nhưng “gốc Việt” thì không thể nào quên hoặc đi ngược lại quyền lợi người Việt tỵ nạn Cộng Sản.  Tôi khẳng định tôi sẽ không bao giờ đi ngược lại với quyền lợi người Việt tỵ nạn Cộng Sản cũng như không bao giờ đi ngược lại với quyền lợi dân tộc Việt Nam .  Tôi cũng khẳng định rõ tôi sẽ không bao giờ theo Cộng Sản. Tôi khẳng định rõ tôi là người Quốc Gia và để đấu tranh cách hữu hiệu trong giai đoạn hiện nay trước áp lực bành trướng của Trung Quoóc, đối với tôi, phương thức đối thoại và tranh đấu từng phần là hữu hiệu nhất.
 
Để hiểu quan niệm và phương thức đấu tranh của tôi, chúng ta cần phải làm sáng tỏ thế nào là quyền lợi của người Việt tỵ nạn Cộng Sản?  Thế nào là quyền lợi của dân tộc Việt Nam ?
 
Thế nào là quyền lợi của người Việt tỵ nạn Cộng Sản?  Những người chống Cộng cực hữu cho rằng quyền lợi của những người Việt tỵ nạn Cộng Sản là vạch rõ làn ranh quốc Cộng, ở hải ngoại bế quan tỏa cảng không cho CSVN lui tới, dứt khoát không gặp gỡ hay đối thoại với CSVN, và ở trong nước thì tổng nổi dậy.
 
Tôi đã từng phân tích trên nhiều bài viết quan điểm đó là quan điểm của kẻ sĩ nhưng là một giấc mơ không thực hiện được.  Đối với tôi, đi đấu tranh thời đại này phải đặt nặng vấn đề “thành công” hơn “thành nhân” để cho đất nước sớm giàu mạnh thoát khỏi áp lực bành trướng của Trung Quốc.
 
Nhưng trong thực tế người Việt ở hải ngoại cần có  đồ ăn thức uống từ Việt Nam như gạo, xì dầu, nước mắm, mắm nêm, v.v., thì quyền lợi của người Việt hải ngoại cũng mong muốn cho phẩm chất của các mặt hàng này cao mà giá cả lại rẻ.  Chỉ trừ khi nào người Việt hải ngoại không ăn uống những thực phẩm đó nữa, chỉ ăn uống khoai tây phó mát như người Mỹ thì lúc đó mới nói đến quyền lợi kinh tế của người Việt hải ngoại là cấm không cho các mặt hàng đó nhập cảng nữa.  Do đó, quyền lợi kinh tế không thể tách rời ra khỏi quyền lợi chính trị để rồi chỉ nhìn khía cạnh chính trị mà quên đi những khía cạnh khác. 
 
Thế nào là quyền lợi dân tộc?  Đối với người Việt tỵ nạn Cộng Sản đấu tranh cực hữu cho rằng quyền lợi của dân tộc là lật đổ chế độ Cộng Sản.  Nhưng đã gần 38 năm không lật đổ nổi và tình thế cấp bách do mộng bành trướng của Trung Quốc cũng như xu hướng toàn cầu hóa để cạnh tranh thương trường thì chẳng lẽ cứ ôm cứng chính sách này? 
Quá trình cho thấy bế quan tỏa cảng với nhà cầm quyền thì cán bộ không đói kém, ngược lại còn giàu thêm lên vì không có người thứ ba nhìn vào soi mói, còn dân thì đói vẫn cứ đói.
 
Đối với tôi quyền lợi dân tộc là tối thượng, quyền lợi này vượt trên quyền lợi của người Việt tỵ nạn Cộng Sản ở hải ngoại.  Đối với tôi, hiểm họa của Trung Quốc trên Việt Nam là hiểm họa dài lâu và nếu chúng ta đấu tranh không khéo thì Trung Quốc sẽ thừa nước đục thả câu để rồi xua quân nuốt trửng đất nước chúng ta luôn.  Đối với tôi thế lực có thể cân bằng lại ảnh hưởng của Trung Quốc trên mọi phương diện từ kinh tế, chính trị, quốc phòng, v.v. chính là Hoa Kỳ và càng có sự hiện diện của Hoa Kỳ nhiều bao nhiêu thì càng có lợi cho Việt Nam, trong đó có lợi luôn cho những tiếng nói đấu tranh dân chủ.
 
Đầu tháng 12/2012, Thạc Sĩ Quốc Bình của Đài BYN tổ chức cuộc hội luận trên đài của nhiều đảng phái, cuối cùng vì quyền lợi tối thượng của dân tộc Việt Nam, hầu hết tổ chức nào cũng chấp nhận đối thoại với CSVN.  Có tổ chức như ông Nguyễn Tấn Trí của Liên Minh Dân Chủ cho rằng đối thoại với CSVN không cần điều kiện nào hết.  Những tổ chức khác cho rằng đối thoại với CSVN phải có một số điều kiện.  Riêng ông Đặng Quốc Việt của Đảng Việt Tân thì cho rằng có thể không cần đối thoại mà chỉ cần có đấu tranh bất bạo động nhưng có kế hoạch thì có thẻ tổng nổi dậy thành công. Trong bài Điểm Qua Những Sách Lược Đấu Tranh tôi viết vào đầu năm 2007 thì tôi đã phân tách quan niệm này của ông Đặng Quốc Việt cũng sẽ không thành công vì hiện nay chúng ta không có một tổ chức nào lớn mạnh đủ để làm chuyện đó.
 
Hãy nhìn Miến Điện, bà Aung Sang Suu Kyi và Liên Minh của bà đã đắc cử năm 1990, thế mà bà bị Quân Phiệt bắt nhốt 20 năm trời.  Bà có cả Liên Đoàn Tăng Lữ Phật Giáo mà Phật Giáo là Quốc Giáo ở Miến Điện đứng đàng sau hỗ trợ, cả một Liên Minh đông đảo, cả thế giới yểm trợ thế mà cũng không tổng nổi dậy nổi.  Sau 20 năm trời bị tù đày, bà chủ trương đối thoại với Quân Phiệt, và nhờ chủ trương đó tháng 4 năm 2012 mới có cuộc tuyển cử ở Miến Điện để rồi mở một trang sử mới cho dân tộc Miến Điện, và ngày hôm nay thế giới gọi đó là Giải Pháp Miến Điện.
 
Có người hỏi tôi trước đây tôi chủ trương cực hữu nhưng tại sao nay lại thay đổi cổ súy cho đối thoại.  Tôi đã trả lời câu hỏi này cho phóng viên Trọng Thắng trên Đài Vietface TV sau khi tôi đắc cử lần hai chức vụ nghị viên.  Xin trích đoạn lại cuộc phỏng vấn đó như sau:
 
Trọng Thắng: Dạ vâng, thưa anh cái đó cũng là một trong những sự kiện lớn ở trong cuộc đời của anh. Trọng Thắng được biết khi anh trở lại Hoa Kỳ thì anh tham gia vào chính trường, và theo cái con đường mà anh đi thì những đồng hương CĐVN của mình ở đây thấy anh có hai bộ mặt khác nhau. Trước đây thì đã có những lúc anh đấu tranh rất là dữ dội, và có những cuộc biểu tình rất lớn ở tại đây do anh lãnh đạo và đứng đầu kêu gọi người Việt đồng hương của chúng ta. Nhưng sau này thì anh lại có trở nên một thái độ ôn hòa thì thưa anh, anh có thể trình bày cho quí khán thính giả được biết điều gì đã khiến cho anh từ thái độ đấu tranh một cách vô cùng mãnh liệt trở sang cái thái độ ôn hòa và gây một cái sự phải gọi là hơi xáo động một chút xíu ở trong CĐ người Việt mình ở tại tiểu bang Texas và tại thành phố Houston nói riêng.
 
Hoàng Duy Hùng: Cám ơn câu hỏi của anh. Như anh biết các cuộc biểu tình lớn ở Paris, London, bên Âu Châu, và ngay tại San Francisco hoặc bên Úc châu, hầu như lúc nào từ trước năm 2005 đều có mặt của tôi. Lý do tôi có mặt là tại tôi nghĩ rằng phải có những người trẻ đã được hấp thụ trong một nền giáo dục gia đình coi Cộng Sản là tội ác và phải đứng mũi chiến tuyến đầu tiên để chống.
 
Nhưng mà cá nhân tôi có riêng những sự kiện mà tôi nghĩ tôi phải thay đổi.
 
Sự kiện thứ nhất đó là khi mà Ông Vang Pao bị chính quyền Hoa Kỳ bắt và truy tố vì tội chuyển vũ khí để lật đổ Lào Cộng, tôi đã tìm hiểu rất rõ đàng trong biết rằng chính ông Vang Pao đã có những cuộc nói chuyện bên Thụy Sĩ với Cộng Sàn Pathet Lào do Hoa Kỳ làm áp lực nhưng rồi khi về với ánh nhìn của những người đấu tranh chưa hiểu thời cuộc, họ lại làm áp lực ngược lại Ông Vang Pao. Hoa Kỳ đã đưa ra rất nhiều tín hiệu nói nếu Ông Vang Pao không đổi chính sách, vì Hoa Kỳ đã có bang giao với Cộng Sản Lào, thì Ông Vang Pao sẽ phải lãnh hậu quả. Hoa Kỳ không thể dung túng những lưc lượng, những người đấu tranh mà chủ trương lật đổ một nhà nước mà Hoa Kỳ có bang giao.
 
Người thứ hai là Ông Yasseth Schlun, là một người Kampuchia, ông có về Nam Vang năm 2000 tổ chức biểu tình khoảng 200 người thôi. Ông qua lại Hoa Kỳ và Ông bị chính Hoa Kỳ bắt giam. Hoa kỳ còn ra một bản án của Liên Bang rất nặng là tù chung thân. Bản án tù chung thân ở đây không phải là do bên Kampuchia đòi, không phải do nước khác đòi, mà là do chính Hoa Kỳ.
 
Bản thân tôi, và tôi cũng biết rất nhiều người đấu tranh mà có đi về bên Đông Dương tức là về bên Thái Lan hoặc về Kampuchia, đã từng bị chận bắt tại phi trường do chính quyền Hoa Kỳ. Họ mời chúng tôi vô và họ nói rất rõ ràng là phải thay đổi sách lược. Nếu anh không thay đổi thì các hậu quả anh phải chịu trách nhiệm. Tôi đã từng bị hai lần như vậy. Tôi về có tâm sự với một số anh em của chúng tôi là cuộc đấu tranh này không còn là cuộc đấu tranh bạo lực với CSVN nữa, mà cuộc đấu tranh này chúng ta biết còn có những quốc gia khác, tức là vấn đề của VN chỉ nằm trong bàn cờ chính trị quốc tế, và nếu chúng ta không biết cách đi, chúng ta không những làm thiệt hại cho công cuộc này mà còn thiệt hại cho bản thân và gia đình nữa. Cho nên tôi nghĩ từ đấu tranh trước kia gần giống như đấu tranh mà tiếng anh gọi là force tức là bạo lực, thì tôi quyết định chuyển sang con đường đấu tranh bằng trực diện và đối thoại, đấu tranh toàn phần không được thì đấu tranh từng phần, vì không phải tôi muốn nữa, mà sau này tôi được rất nhiều người bạn Hoa Kỳ tới nói thẳng bắt buộc tôi phải đi con đường đấu tranh đối thoại còn không thì tôi sẽ có vấn đề với họ.
 
Trọng Thắng: Như vậy thì câu chuyện, nói nôm na một chút xíu, thì thay vì phải dùng thượng cẳng tay hạ cẳng chân mà đôi khi lại còn làm phương hại đến bản thân và cũng như là cái tiếng tăm của mình, mà mình đấu tranh bằng một cái thái độ, bằng một cuộc đối thoại, thì nó lên đến một mức phải gọi là cao hơn một chút xíu. Thay vì, giống như là Đức Đạt Lai Lạt Ma cũng đã nói rất là nhiều lần là không cần phải dùng võ lực để trị an, mình có thể dùng lời nói ôn hòa để có thể giải quyết vấn đề một cách ổn thỏa, nhiều khi lại là một điều rất là khôn ngoan.
 
Hoàng Duy Hùng: Anh Trọng Thắng vừa mới nói đúng, đó là, nhiều khi chúng ta chỉ nghĩ đến một vấn đề, một khía cạnh đấu tranh, đó là khía cạnh đáu tranh biểu tình hay khía cạnh về lực lượng võ trang mà chúng ta quên đi những khía cạnh đấu tranh khác. Thí dụ, chúng ta chỉ nghĩ đến sức mạnh đấu tranh đó là sức mạnh đấu tranh Kim Cương Chỉ tức là chúng ta chỉ đánh và đấm thôi, chúng ta lại quên đi sức mạnh đấu tranh một cái thế mềm dẻo hơn đó là đấu tranh Thái Cực Quyền. Môn võ cũng có những môn võ cương và cũng có những môn võ nhu. Biết phối hợp môn võ cương và nhu lại thì hiệu quả nó tốt đẹp hơn.
 
Anh Trọng Thắng cũng nói đúng vì nó ở trình độ cao hơn. Khi chúng ta đấu về môn võ cương thì nhiều khi coi vậy nó không có cao bằng môn võ nhu là vì môn võ nhu như anh Trọng Thắng nói nó cao hơn, nó đòi hỏi một sự kiên nhẫn hơn, nó đòi hỏi phải chấp nhận những búa rìu dư luận nhiều hơn. Hồi xưa Tôn Tử có nói Tiên vi công tâm, hạ vi công thành tức là khi mình tiến đánh một thành, mình chiếm được lòng dân trước là ưu tiên, đó là sách lược cao nhất, rồi chuyện hạ được thành là hạ sách thôi.
 
Cho nên công cuộc đấu tranh này anh Trọng Thắng nói đúng, nó đòi hỏi phải có trình độ cao hơn và đã 37 năm, cái bước ngoặc này nó đòi hỏi có những người trong thế hệ này phải đi với trình độ cao hơn, không có nghĩa rằng là nói chuyện khác nó không đúng. Thí dụ như các bác biểu tình cứ việc biểu tình vì biểu tình là một hình thức nói lên ước nguyện của mình. Nhưng chúng ta cũng phải có những bộ phận khác để làm những việc khác, những bộ phận về ngoại giao, những bộ phận đấu tranh trực diện, và khi đấu tranh trực diện nó đòi hỏi lý luận ghê gớm lắm.
 
Nêú mà mình không có lý luận, có chính nghĩa không phải đối với kẻ thù mà thôi, mà còn với những người bạn của chúng ta tức là những người như Hoa kỳ, nhũng người như Âu Châu, họ thấy chúng ta nói đúng.  Nếu chúng ta nói đúng không những thuyết phục được kẻ thù mà còn thuyết phục được những người bạn của chúng ta, mà nếu thuyết phục được những người bạn của chúng ta thì trong ván cờ quốc tế này nó đi một cách dễ dàng hơn, thưa anh Trọng Thắng.
 
Có người nói khi tôi cổ súy cho việc đối thoại và đấu tranh từng phần tức là tôi đã chấp nhận chung sống với ác quỷ, điển hình trên Đài VANTV, Hòa Thượng Thích Huyền Việt đã hỏi tôi như sau:
 
HT Thich Huyền Việt: Những Thành Phố ở Nam California như Westminster và Santa Ana có Nghị Quyết cấm các viên chức Việt Cộng đến thành phố họ, muốn đến phải xin phép trước tối thiểu 10 ngày, Thành Phố Houston có làm như vậy được hay không?
 
Hoàng Duy Hùng:  Bạch Thày, không khả thi được.  Những thành phố kia là những thành phố nhỏ có đông người Việt tỵ nạn Cộng Sản cư ngụ thì họ có vị trí riêng của họ và con rất tôn trọng quyết định này của họ.  Nhưng Thành Phố Houston là thành phố lớn thứ 4 của Hoa Kỳ về dân số vá có lẽ lớn thứ nhất về địa dư, là một thành phố chiến lược ở phía nam Hoa Kỳ nên Houston làm theo các đề nghị của Liên Bang rất nhiều.  Liên Bang đã có bang giao với CSVN và cổ súy cho việc làm ăn với Việt Nam trên nguyên tắc cả hai cùng lợi.  Những nghị quyết kia của các thành phố nhỏ chỉ có tính cách tượng trưng chớ không có khả năng thi hành vì các cán bộ CSVN đến họ không thông báo, họ vẫn âm thầm đến và đi thì cũng không ai làm gì được.  Thành Phố Houston muốn giải quyết vấn đề rốt ráo trên nguyên tắc có lợi cho cả hai và như vậy hàng năm lợi tức của Thành Phố lên rất nhiều triệu Mỹ Kim tạo thêm hàng ngàn công ăn việc làm.
 
Nơi đây tôi cũng xin tái minh định tôi không chống Nghị Quyết đó của họ nhưng tôi cho rằng Nghị Quyết đó có tính hình thức và không có tính khả thi.  Hơn nữa, mỗi một thành phố có một vị trí khác nhau.  Dầu người Việt ở trong Houston & vùng Phụ Cận trên 100 ngàn dân (trong Houston chưa tới 40,000) nhưng cũng chỉ chiếm tỷ lệ khoảng 3% dân số, trong khi đó ở những thành phố nhỏ ở Orange County thì người Việt chiếm gần 40% dân số hoặc hơn nữa.  Đối với tôi, nghị quyết yêu cầu nhà cầm quyền Hà Nội trả tự do cho những nhà đấu tranh dân chủ có tính khả thi hơn và tôi ủng hộ cho nghị quyết đó.
 
HT Thích Huyền Việt: Con người sống đâu phải chỉ có vật chất mà còn có tâm linh. Cộng Sản Việt Nam tàn ác uống máu dân lãnh, mỗi bữa tiệc của họ là ăn thịt và uống máu dân Việt.  Hãy xem vụ Cồn Dầu.  Thế mà thành phố Houston lại còn có chính sách kết nghĩa chị em với Đà Nẳng và còn làm ăn với CSVN thì chỉ coi trọng vật chất chớ không coi trọng tâm linh.  Tôi lấy làm xấu hổ với Thành Phố mà còn có một nghị viên Việt Nam như Luật Sư Hoàng Duy Hùng.
 
Hoàng Duy Hùng:  Con đồng ý quan điểm của Thày sống không phải có vật chất mà còn có tâm linh và con đồng ý với Thày CSVN vi phạm nhân quyền.  Nhưng Thày nhìn thấy một khía cạnh mà còn quên khía cạnh khác đó là Hoa Kỳ muốn hỗ trợ cho Việt Nam chận đứng tham vọng bành trướng của Trung Quốc.  Đà Nẳng sát gần với Hoàng Sa, lỡ có gì thì cứu binh nhanh chóng nên Houston cần kết nghĩa chị em với Đà Nẳng.  Liên Bang và Thành Phố Houston giải quyết nhiều vấn đề một lúc, giúp cho Việt Nam đủ sức mạnh chận đứng sự bành trướng của Trung Quốc nhưng cũng nhắc nhở Việt Nam về những vụ vi phạm nhân quyền, điển hình Ngoại Trưởng Hilary Clinton đã từng nhắc nhở Việt Nam về chuyện đó.
 
Ai nấy đều cho rằng chế độ Cộng Sản là một chế độ bùn nhơ, không thèm dính dáng đối thoại để khỏi vướng bùn.  Tôi cho  rằng hoa sen mọc ở giữa bùn và muốn hái đóa sen thì phải bước vào bùn.  Tôi chủ trương đi tìm sen giữa bùn. Nếu không có những con người như Gorbachev và Boris Yeltsin là đảng viên cao cấp của Cộng Sản thì Cộng Sản đã không sụp đổ ở Liên Xô.  Nếu không có một Tổng Bí Thư Đảng CSTQ Triệu Tử Dương thì không có biến cố Thiên An Môn ở Bắc Kinh năm 1989.  Trở lại lịch sử Đại Việt, nếu không có Khúc Thừa Dụ ở trong vương triều Nhà Nam Hán thì đã không có cuộc quật khởi để rồi Ngô Quyền giành độc lập cho nước nhà năm 939.
 
Trên Đài Việtface TV, Luật sư Robert Phạm Ngọc Bảo hỏi tôi: Cộng Sản là một lũ cướp.  Chúng nó cướp nhà mình rồi đuổi mình đi.  Bây giờ mình nói chuyện với nó, nó lừa mình, vẫn nói chuyện, xong rồi nó vẫn cho mình ở ngoài và nó vẫn làm chủ căn nhà mà mình chẳng làm gì được.
 
Tôi trả lời: Chính người dân Việt ở trong nước tự có câu trả lời những người cầm quyền CSVN có phải là đảng cướp hay không.  Người hải ngoại đã có tự do dân chủ rồi. Đấu tranh không phải là đấu tranh cho người hải ngoại mà là đấu tranh cho những người trong nước.  Đấu tranh không phải là để giành giật ghế cai trị với Cộng Sản ở trong nước mà đấu tranh để cho người dân trong nước ý thức quyền của họ và họ đứng lên tranh đấu cho những quyền đó, và chúng ta hỗ trợ họ ở nhiều hình thức mà đối thoại cách khéo léo thì cũng là một hình thức hỗ trợ luôn. Đó là điều mà Hoa Kỳ đang làm với Việt Nam . Thể chế nhất thời, dân vạn đại thì thể chế Cộng Sản cũng sẽ có ngày qua đi, nhưng dân tộc Việt Nam thì trường tồn với núi sông. 
 
Chúng ta nhớ nước Na Uy được thành lập bởi những người cướp biển rất hung dữ vào thế kỷ 11.  Ấy thế mà hậu duệ của những tên cướp biển đó nay lại là một trong những dân tộc hiền hòa yêu chuộng hòa bình hơn ai hết. Chính giải Nobel Hòa Bình được trao tại Oslo là Thủ Đô của nước này!
 
Viet Weekly phỏng vấn tôi nói rằng có người cho rằng Cộng Sản đã không chịu đối thoại với dân trong nước thì chúng ta cũng không đối thoại với họ, nhất định bế quan tỏa cảng ở hải ngoại.
 
Tôi trả lời: Lập luận này không khác gì những người lưu vong Cuba nói với chế độ độc tài Fidel Castro. Đức giáo Hoàng hiện nay đã có nêu vấn đề này và giải thích rằng “Tại sao phải đặt vấn đề trong và ngoài nước trong vấn đề đối thoại?” Đức Thánh Cha nói hãy bắt đầu từ một khởi điểm ở bất cứ đâu. Có thể từ ngoài nước, sau đó tới bên trong hay ngược lại. Như vậy, con đường đối thoại có giá trị không bắt buộc phải từ bên trong hay bên ngoài, mà nơi nào đủ điều kiện thì bắt đầu từ nơi đó. Nhiều khi đó là sự tác động của toàn cầu, như danh từ hiện nay người ta vẫn nói tới danh từ “Globalization”  (Toàn cầu hóa) hay “Interdependence” (Nương tựa lẫn nhau) để cùng làm việc lưỡng lợi. Nếu đối thoại bên trong đúng, sẽ mở ra cho hải ngoại và ngược lại. Như vậy chúng ta cùng đi tìm cái mốc cho cuộc đối thoại. Xuất phát điểm từ đâu không quan trọng, mà sự hiệu quả của nó mới đáng nói.
 
Trong cuộc phỏng vấn của Thạc Sĩ Quốc Bình với các đảng phái liên quan đến chính sách bế quan tỏa cảng, tôi trả lời như sau:
 
“Trong thực tế những năm vừa qua Cộng Sản đã tới đây đầy dẫy.  Chúng ta càng bế quan tỏa cảng, họ càng đến nhiều mà chúng ta không biết gì hết.  Họ vào gặp các viên chức chính phủ, các công ty và rồi vì chính sách này người Việt tỵ nạn Cộng Sàn đã tự loại mình ra khỏi cuộc chơi không biết chuyện gì xảy ra hậu trường.  Thí dụ khi tôi công bố hỏi ý kiến về chuyến bay Houston – Việt Nam thì lập tức tôi bị đánh tơi bời.  Thành Phố vẫn cử ông Mario Dias đi Việt Nam với những người khác.  Tôi không biết gì hết nữa thì quý vị cũng không có thông tin luôn.  Chính sách này giống y như con đà điểu đút đầu xuống đống cát tưởng rằng như vậy sẽ thoát hiểm nhưng chính là sự nguy hiểm vô cùng.”
 
Vì thế, có người cho rằng một số chính khách của cộng đồng tỵ nạn đã lạm dụng chính sách bế quan tỏa cảng này để mị dân, bề ngoài thì họ to họng bế quan tỏa cảng nhưng bên trong thì thậm thụt hoặc trong lòng rất muốn đối thoại với CSVN mả họ phải là người lãnh đạo trong phương cách này. 
 
Về đảng phái, Trần Quân trên các diễn đàn điện tử đã nói huỵch toẹt về sự thậm thụt lén lút cầu cạnh với CSVN của ông Bùi Diễm và Đảng Đại Việt Cách Mạng của Trần Dũng Minh Dân và Đinh Quang Tiến ở Houston mà người dân đây hay gọi là Đảng Cắt Cầu Chì như sau:
 
“Những tin tức mà chúng tôi nhận được như: Năm 1992, ông Bùi Diễm đã gặp Trần Quang Cơ (bộ Ngoại Giao Hà Nội) Sau đó, ông Bùi Diễm cùng đi với Kiến trúc sư Ngô Bảo về Hà Nội, -năm 2007, ông Bùi Diễm đem Đinh Quang Tiến, Nguyễn Phượng Hoàng…qua Pháp, gặp nhiểu người của Hà Nội (làm việc cho Hà Nội, ủng hộ CS), Hàng Văn Bé (Đệ I Phó CT) và Nguyễn Thanh Phận (BCH Trung Ương) về VN…Năm 2010, Nguyễn Thanh Phận tiếp đón phái doàn CSVN đến Houston, Năm 2010, ông Bùi Diễm và một người khác (không phải Đại Việt) gặp Đại Sứ VC tại Hoa Kỳ…
Cuối tháng 4/2012, Bs Trần Văn Hoa (Chủ Tịch Hội Đồng Cố Vấn và Giám Sát Trung Ương Đai Việt phe Bùi Diễm) về VN (nhiều lần về VN), Nguyễn Văn Tăng (đã từng là Chủ Tịch Hội Đồng CốVấn và Giám Sát Trung Ương) về VN,-Hoàng Khuyến ở Denver (Tổng Ủy Viên BCH Trung Ương) về VN,-Tạ Ngân Hiệp ở Strasbourg là ủy viên Trung Ương, nguyên là VC đi lao động (trá hình) ở Đông Đức…nhiều lần về VN.
Tại sao Nguyễn Phượng Hoàng (Chủ Tịch Công Ty ĐVCM Đảng) không nói “những người nầy về VN nhận chỉthị của CSVN” mà nói người khác? Và, tại sao Nguyễn Phượng Hoàng (tức Trần Dũng Minh Dân) không đặt vấn đề với chính mình ‘Có phải Nguyễn Phượng Hoàng tôi đây đã đi với ông Bùi Diễm qua Pháp gặp người nầy người nọ là người của CSVN, từ Hà Nội qua hoặc hoạt động tại Pháp… Làm như vậy có phải chính tôi đã chạy theo VC, đi nhận chỉ thị của VC hay không?’
Đến đây thì đã quá rõ ràng rồi.”
 
Về dân cử thì ai cũng biết Dân Biểu Cao Quang Ánh về Việt Nam và người cố vấn đàng sau ông Cao Quang Ánh dư luận cho rằng đó là Tiến Sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám Đốc cơ quan từ thiện Boat People SOS.  Nếu không đi nước cờ “đối thoại” đó thì Dân Biểu Cao Quang Ánh lúc đầu âm thầm về VN làm gì?  Nếu không đi nước cờ đối thoại đó thì làm gì Thứ Trưởng Nguyễn Thanh Sơn lại gởi thư nhờ ông Cao Quang Ánh tổ chức đối thoại ở hải ngoại? Nhưng khi nước cờ “đối thoại” được dàn trận ra, vì một lý do nào đó quý vị lại không bắt cờ, nhường ngọn cờ đó cho người khác.  Hy vọng quý vị suy nghĩ lại để cùng chung bắt ngọn cờ này thì vận nước của chúng ta có cơ biến chuyển nhanh hơn. 
 
Về Hội Đoàn, ông Trương Như Phùng, Quốc Hận 2010, ông lên sân khấu nói oang oang ông mới nhờ Dân Biểu Al Green sắp xếp để ông gặp Tổng Lãnh Sự Lê Dũng tranh đấu trực diện để trả tự do cho Linh Mục Nguyễn Văn Lý.  Xuống sân khấu, ông Al Green cho biết nếu có thì phải họp Cộng Đồng và phải cử người nói được tiếng Anh vì thường thì sẽ có cơ quan truyền thông Hoa Kỳ tham dự.  Ông Phùng thấy không có sơ múi gì trong ván cờ mới này vì ông không nói giỏi tiếng Anh, lập tức vài ngày sau ông gọi vô Đài Sàigòn 900AM đổ vấy lên tôi là người chủ trương chuyện đó.  Xui cho ông, tôi nghe được, tôi gọi vô đài, tôi hỏi ông ai vừa mới lên sân khấu Quốc Hận nhờ Dân Biểu Al Green để đối thoại đấu tranh với Tổng Lãnh Sự Lê Dũng.  Ông Phùng biết còn có bằng chứng trên các DVD Quốc Hận 2010 ở Houston nên ú ớ trả lời chính ông làm chuyện đó nhưng đến để “đuổi cổ Lê Dũng về Việt Nam .”  Bao nhiêu ngàn thính giả nghe được chỉ còn nước cười mĩm chi với nhiều hàm ý. 
 
Mới đây, vào tháng 11/2012, ông Phùng gởi email ra nói ông có họp ở Trụ Sở Cộng Đồng yêu cầu lên Tòa Tổng Lãnh Sự trực diện đấu tranh (nghĩa là đối thoại vì nếu biểu tình thì đã từng làm và ông đã nói rõ là biểu tình) nhưng có một số người phản đối trong đó có Ls. Hoàng Duy Hùng.  Đúng, tôi có phản đối việc đòi “đối thoại trực diện đấu tranh” đó của ông Phùng lúc đó vì tôi cho rằng đi như vậy không có thế, không có chính quyền Hoa Kỳ yểm trợ thì nói không ai nghe.  Rõ ràng ông Trương Như Phùng trong thâm tâm muốn làm lãnh tụ “đối thoại” nhưng không làm được.
 
Về cá nhân thì rất nhiều.  Con trai của một chủ đài chơi thân với con trai của Tổng Bí Thư CSVN Nguyễn Phú Trọng và cậu con trai này đã về Việt Nam và nhận Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng là cha nuôi còn ông bố thì to họng bế quan tỏa cảng.  Một ông thì qua tít bên Đức gặp Đại Sứ CSVN Nguyễn Hồng Phúc sắp xếp làm ăn, sau đó đi với Ls. Nguyễn Ngọc Hải về Việt Nam mở công ty xây mobile home, làm ăn thất bại bỏ chạy về nhưng cũng to họng không kém nhân danh cái gọi là Hội Đồng Giám Sát mãn nhiệm từ bao kiếp đòi bế quan tỏa cảng.  Miệng thì bế quan tỏa cảng nhưng bên trong lại nhờ Danny Quốc Đoàn môi giới để cho các thương gia CSVN mua miếng đất của ông ấy.
 
Buồn cười nhất là tấm hình Nguyễn Thái Học cung kính bắt tay Đại Sứ Cộng Sản Lê Công Phụng ở Houston .  Phóng viên Hiền Vy Đài Á Châu Tự Do cho biết chị thấy Nguyễn Thái Học đứng xếp hàng dài sau một người phụ nữ người Phi lên cung kính bắt tay Đại Sứ CSVN Lê Công Phụng.  Tấm hình đó đã được phổ biến tràng lan trên mạng.  Thế nhưng những người to họng kêu gào không đối thoại với CSVN thì lại là những người đi theo suy tôn Nguyễn Thái Học, và họ tìm bằng mọi cách cắt nghĩa để bênh vực cho hành vi lén lút khúm núm cung kính bắt tay đó!
 
Và không biết bao nhiêu quang cảnh như vậy xảy ra hàng ngày ở hải ngoại. Nếu kể tôi không biết có bao nhiêu giấy mực mới kể cho xiết. Họ hô hào bế quan tỏa cảng ở bề ngoài nhưng chính họ mới là thủ phạm chống Cộng cửa trước đón Cộng cửa sau!  Nếu ai tin những người này và tin vào cái gọi là chính sách bế quan tỏa cảng của họ thì cứ việc, nhưng tôi, tôi cho rằng bạch hóa hết để mọi người cùng thấy thì không còn sự mị dân. 
 
Theo nhiều nghiên cứu xã hội, ở những quốc gia cấm đĩ điếm như Trung Quốc và Việt Nam thì tệ nạn này càng lan tràn tới hang cùng ngỏ hẽm ở dưới nhiều hình thức, còn ở những quốc gia công khai và chính thức hóa việc này như ở Hòa Lan thì dân địa phương lại ít đi đến đó, và trên phương diện y tế thì bảo vệ được sức khỏe và cộng thêm mãi lực đóng thuế cho chính phủ!!  Bên này càng cấm đối thoại với Cộng Sản thì họ càng âm thầm đối thoại nhiều hơn hết.  Thà mở ra công khai cho dân chúng nhận diện ai đã đối thoại và đối thoại cái gì thì tốt hơn hết.
 
Lời Kết: Khi còn cắp sách đến Đại Học, giáo sư hay dạy tôi “think out of the box” tức là suy nghĩ vượt ra khuôn khổ thủ cựu để tìm ra đáp án mới.  Cái gì mà vượt qua khuôn khổ cũ thì cũng có sự mạo hiểm cũng như nguy cơ thất bại.  Tôi thay đổi phương thức đấu tranh và tôi chấp nhận nguy cơ thất bại nhưng tôi không hối hận, ngược lại cảm thấy rất bình an vì tôi đã làm đúng với lương tâm của tôi.
 
Tôi cũng chỉ là một con người như bao người khác, tôi cầu xin Thượng Đế và Mẹ Việt Nam ban cho tôi sự khôn ngoan để nhận ra con đường mình đi và quan trọng hơn nữa là sự can đảm dấn thân khi nhận ra được con đường đó. 
 
Chưa gì họ đã dựng chuyện tôi bán đứng 320 đảng viên Đại Việt trong nước năm 1992.  Họ lại vu khống tôi la mắng ông cụ tôi để rồi ông cụ tôi đập đầu vào tường tự tử ở Làng Thái Xuân tại Houston này!  Ai cũng biết ông cụ thân sinh của tôi năm 2007 đi băng qua đường ở chợ Fiesta bị một cô người Mễ di dân không có giấy tờ chạy ẩu gây ra tai nạn tử thương, họ biết, họ tham dự tang lễ lúc đó nhưng bây giờ khác chính kiến thì cứ bịa chuyện ra mà không thấy thẹn với lương tâm của họ. Họ biểu tình trước nhà tôi, không sao, vì đó là quyền tự do phản đối của họ. Họ đặt bom vượt qua pháp luật thì hãy để cho các cơ quan công quyền điều tra làm sáng tỏ và ai đã làm thì chính quyền Mỹ sẽ giải quyết với người đó.
 
Có người nói tôi làm công việc của Thành Phố thì cứ làm nhưng đừng áp đặt chính sách đối thoại đấu tranh từng phần lên trên người tỵ nạn Cộng Sản.  Tôi thấy tôi không có áp đặt quý vị mà ngược lại quý vị áp đặt lên trên tôi bằng những hành vi biểu tình đặt bom dựng chuyện vu khống lăng nhục tôi và lăng nhục ông bà cụ thân sinh đã quá vãng của tôi.
 
Có người nói tôi không được độc quyền đối thoại mà phải thông báo cho mọi người cách rộng rãi để họ cùng đến đối thoại thì mới có sức mạnh. Kinh nghiệm năm 2010 tôi mới thông báo cho ông Trương Như Phùng chuyến bay Houston - Việt Nam thì đã bị đánh tơi bời, rồi một nhóm người lên Thành Phố gặp gỡ ông Giám Đốc Phi Trường Mario Dias làm áp lực để hủy bỏ chuyến đi của tôi đủ làm cho tôi thận trọng biết chỉ nên phổ biến công khai hạn chế chớ không phải phổ biến rộng rãi tới mọi người.  Hơn nữa, sự phổ biến nên đến đúng người và tôi cho rằng trong đấu tranh thì sự phổ biến đến các đảng phái đấu tranh chính trị là chính xác nhất.  Kỳ sau tôi công khai phổ biến rộng rãi xem bao nhiêu người tham gia cuộc cờ mới này, hay lại sợ bị vấy bẩn rồi thoái thác.  Kỳ sau tôi phổ biến rộng rãi thành lập phái đoàn của những người tỵ nạn Cộng Sản về Việt Nam để đi cuộc cờ mới này thì lúc đó sẽ tỏ ai có đủ nghị lực đi con đường đối thoại chông gai này.
 
Trong những ngày qua rất nhiều người liên lạc với tôi cho tôi biết họ ủng hộ sách lược đấu tranh đối thoại của tôi nhưng họ ngại không lên tiếng công khai chỉ vì họ không muốn bị vấy bẩn giống y như trường hợp của tôi.  Tôi rất cảm thông cho những trăn trở này của những vị đó.  Nhưng tôi cũng nhận được sự hỗ trợ nồng nhiệt và công khai của nhiều người, nhất là giới trẻ, đặc biệt là nhà văn Nguyễn Á Độc Lập ở Nam California làm cho lòng của tôi tự nhiên cảm thấy ấm áp lạ lùng.  Xin cám ơn nhà văn Nguyễn Á Độc Lập và xin cám ơn những ủng hộ viên công khai cũng như âm thầm.  
 
Ai muốn đi con đường cũ, con đường bạo lực hay con đường tổng nổi dậy hoặc con đường bế quan tỏa cảng thì họ cứ đi và tôi tôn trọng họ.  Phần tôi, tôi quyết tâm đi con đường đối thoại đấu tranh từng phần, ai thấy con đường tôi đi đúng, xin cùng sánh vai đi với tôi, chúng ta cùng đi và tôi không chủ trương độc quyền đối thoại.  Tôi cò niềm tin con đường này sẽ giúp cho dân tộc chúng ta sớm có Dân Chủ và mau giàu mạnh để đủ sức mạnh chận đứng sự bành trướng của Trung Quốc mà dân tộc chúng ta đã và đang là nạn nhân của 5000 năm./.

Houston ngày 11/12/2012.

 

-------oo0oo-------

lacomau
Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì tàn ác và hà khắc với nhân dân.


Những hình ảnh đẹp của Cộng Đồng Việt Nam

ucchau
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

Covang

CoVang

ucchau
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

congdong

congdong

congdong

congdong

congdong

covang
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

covang
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội

 

Home Page Vietlist.us