Đừng nghe những gì Cộng sản nói. Hãy nhìn những gì Cộng sản làm !
Đừng sợ những gì Cộng sản làm. Hãy làm những gì Cộng sản sợ !
-------------oo0oo--------------
Trang Thời Sự
--------o0o--------
Trung Cộng Đánh VN Hay Không?
06/06/2014
Vi Anh
Thời sự và sự kiện: tình hình Trung Cộng và Việt Nam đang căng thẳng tại khu vực TC đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế của VN, cả tháng nay. Trên biển hơn hai trăm tàu của hai bên giằng co, xịt vòi rồng vào nhau, rượt đuổi nhau. Trên bờ đoàn quân tuyên truyền bán chánh thức của TC, tiêu biểu như Hoàn Cầu Thời báo tung tin hàng nửa triệu quân TC áp sát biên giới VN, thừa sức tấn chiếm VN trong vòng một tháng. Một câu hỏi đặt ra, là liệu TC có đánh Việt Nam không? Phân tích quân sự, ngoại giao kinh tế, chánh trị cho thấy, chẳng những TC chưa đánh VN mà sẽ không đánh VN vì bất lợi cho Đảng Nhà Nước TC.
Về cuộc khủng hoảng, CS Trung Quốc và CS Việt Nam chỉ đánh giặc miệng khá gay cấn với nhau nhơn biến cố TC đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế VN. Tàu của TC và tàu của VC cũng đang lượn qua lượn lại, vòi rồng bắn qua bắn lại, có lúc cọ quẹt nhau, có người bị thương nhẹ. Tàu VN bị đâm móp mũi, gãy lan can; hơn một chục cảnh sát biển VN bị thương. Nhưng suốt một tháng qua người ta thấy hai bên đều làm chủ được hành động của mình và kiểm soát được những bất trắc có thể tạo ra chiến tranh ngoài ý muốn tại hiện trường của khủng khoảng. Cả hai bên không dùng quân nhân và phương tiện quân sự, mà chánh yếu dùng lực lượng và phương tiện bán quân sự thôi. Và số người và số phương tiện cũng đủ để bảo vệ, răn đe và chống đỡ, phản đối thôi – chớ không tung thêm quân chuẩn bị cho chiến thuật biển người của TC.
Có người Việt trách tại sao VC xuất tiền tỷ Mỹ Kim mua tàu lặn, thuỷ phi cơ, tàu chiến mà không tung ra để ngăn chận TC. Và TC cũng vậy có hàng không mẫu hạm, tàu lặn rất nhiều mà không tung ra. Vấn đề có lẽ là cả hai bên đều có lý do để không quân sự hoá, không dùng hải quân, vũ khi chiến tranh qui ước; cái lý đó là cả hai bên không muốn biến cuộc khủng khoảng giàn khoan HD 981 này thành chiến tranh. Và các nước trong vùng cũng thế.
Khác với thời điểm Ô Đặng tiểu Bình chỉ nói “dạy cho VN một bài học”, là TC tung sáu trăm ngàn quân tràn sang biên giới VN, TC đông dân, nhiều quân, thường dùng chiến thuật biển người khi tham chiến. Nhưng VNCS lúc bấy giờ kẹt quân trong Nam, ngoài Bắc chỉ có hai sư đoàn chánh qui chủ lực và các đơn vị trừ bị tỉnh, huyện, xã đội chống đỡ mà TC chết cả 60.000, đâu có chiếm đất, lấy thành nào được.
Bây giờ Phó Tướng Cảnh sát Biển VN phụ trách chung cuộc đối phó này không giấu diếm, tàu của VN nhiều khi bám sát tàu TC là để chứng tỏ ý chỉ bảo vệ chủ quyền của VN, để tuyên truyền chánh nghĩa, đạo lý và pháp lý, vùng đặc quyền kinh tế của VN, cho phía TC biết, chớ không có ý tấn công. Phía Cảnh sát biển VN trả lời báo chí nói nhiều khi tàu TC giở bạt lên cho thấy vũ khí để đe doạ, hay chạy chận đầu tàu VN, tàu VN khéo léo tránh né, chớ không đối đầu.
Không ai tin là cảnh sát biển VN trình độ chuyên nghiệp yếu, tinh thần bảo vệ chủ quyền thấp, trong cuộc giằng co với tàu TC. Trái lại thái độ hành động tự chế, tránh voi chẳng xấu mặt, uốn mình qua ngõ hẹp của VN trước TC quân số gấp ba, phương tiện gấp đôi – là do cảnh sát biển VN chấp hành nghiêm túc tiêu lịnh của kế hoạch đối phó gọi là “chấp pháp”.
Về quan niệm giải quyết khủng hoảng. Nói TC bây giờ không tạo được niềm tin trên thế giới, là cách nói của hầu hết các nước trong cộng đồng thế giới. Nói TC càng ngày càng tỏ ra là một đế quốc đối với các nước Á châu Thái bình dương, là một điều hiển nhiên. Thế giới không tin TC nữa.
Nhưng Việt Nam dù có tiền cừu hậu hận 1.000 năm với giặc Tàu ngày xưa, nhưng trong thời CS, VN chọn con đường ngoại giao, chớ không phải con đường chiến đấu, chiến tranh quân sự để giải quyết những bất đồng về lãnh thổ và lãnh hải với người láng giềng cựu thù ở phương Bắc và đồng chí CS “núi liền núi sông liền sông” với nhau.
Trong biến động TC đưa giàn khoan không lồ vào cắm đặt tại vùng đặc quyền kinh tế của VNCS, Nhà Nước VN phản đối kich liệt. Dân chúng VN biểu tình khắp ba miền của đất nước và khắp các cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Nhà Nước, Chủ Tịch Nước Trương tấn Sang, nhứt là Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng mở mặt trận ngoại giao chống TC, lớn mạnh nhứt từ đó tới giờ. Chỉ có Đảng CSVN, Tổng bí Thư Nguyễn phú Trọng im lặng, câm như hến. Công nhân trong nước biểu tình đốt phá cơ xưởng của TC, Đài Loan, Nhựt, Nam Hàn bảng hiểu chữ giống chữ Tàu cũng bị văng miển. Nhà Nước liền cấm dân chúng trong nước biểu tình. Nhưng Nhà Nước tăng cường mặt trận ngoại giao chống TC.
Nhưng trước cuộc khủng khoảng tháng Năm này, mấy tháng trước hai thủ Tướng TC Lý khắc Cường và VC Nguyễn tấn Dũng có gặp nhau ở Hà nội có cam kết sẽ phối họp tăng cường hợp tác và tăng gia phương tiện thăm dò, khai thác dầu khí.
Điều đáng lưu ý, thời hạn TC đưa giàn khoan vào thăm dò, TC tuyên bố rõ ràng sẽ thời hạn từ 2 tháng 5 đến 15 tháng 8 năm 2014. Phải chăng đó là một dự trù con đường rút lui trong danh dự hay con đường thoả thuận cùng nhau khai thác giữa TC và VC. Hai bên đều bảo vệ được mặt mày, một vấn đề quan trọng của người Đông Phương, của Đảng CS luôn tỏ ra không bao giờ sai lầm.
Nếu TC giành độc quyền khai thác hay đánh VN, TC sẽ thiệt hại lớn. TC sẽ không yên với VN trong khi thác hay khi tấn công. Bảo vệ một giàn khoan không lồ nước sâu với đoàn quân du kích biển với tinh thần yêu nước mạnh của người Việt không phải dễ. VN có thể cho nổ giàn khoan, phục kích tấn công tàu thương mại và chở dầu của TC qua biển Đông, tấn công căn cứ hải quân ở Hải Nam và đảo Phú Lâm và những vị trí nằm trong tầm bắn của hoả tiễn đạn đạo từ bờ biển Việt Nam. Quân đội VNCS coi vậy chớ giàu kinh nghiệm chiến tranh hơn TC. Nếu VN sứt tay thì TC cũng gãy gọng.
Trong trường hợp chiến tranh, chắc chắn CSVN sẽ bất động hoá người Việt gốc TQ ở VN, vô hiệu hoá đội quân thứ năm của TC ở VN. Phe thân TC trong Đảng lâu nay TC đã mua chuộc, đã cấy vào Đảng CSVN không bị triệt tiêu, cũng bị lòi mặt cháy mất, hay ngã về phe thân Mỹ của người CS gốc Nam ăn học, chiến đấu, hiểu biết Mỹ không tham vọng đất đai như TC.
Và quốc tế nhứt là Mỹ, Nhựt sẽ can thiệp, viện lý do bảo vệ an toàn hàng không và tư do hàng hải. TC vô tình đưa VN và các nước Á châu Thái bình dương vào vòng tay của Mỹ đang chuyển trục quân sự về đây.
Và cái quan trọng nhứt, TC đánh VN thì hai bên đều sức càng gãy gọng là cái chắc, nhưng không chắc thắng chút nào. Kinh tế TC hiện tại không đủ sức đài thọ một cuộc chiến tranh chắc chắn sẽ trường kỳ khi đánh VN. TC không có pháp lý, đạo lý, chánh nghĩa khi đánh VN, sẽ bị cô lập trong vùng và trên thế giới. Ngoại giao, giao thương của TC bị liệt. Khó khổ trăm bề và thiệt hại quá lớn cho TC. Lớn trăm lần hơn quyền lợi khai thác dầu khí trong vùng đặc quyển kinh tế của VN. Mà trong chánh trị, người ta quan niệm không có bạn muôn đời, thù muôn thuở, chỉ có quyền lợi quốc gia là miên viễn, trên hết./. (Vi Anh)
Vi Anh
-------oo0oo-------