-------oo0oo-------
CUNG ĐÀN LỖI NHỊP
Thơ cổ:( Nguyên văn chữ Hán)
"Quân sinh ngã vị sinh
Ngã sinh quân dĩ lão
Quân hận ngã sinh trì
Ngã hận quân sinh tảo"
Tạm dịch:
Ông sinh tôi chưa sinh
Tôi sinh ông đã gìa
Ông hận tôi sinh muộn
Tôi hận ông sinh sớm
Hai mươi em mộng mơ hoa
Còn ta ở buổi chiều xa-xa dần!
Bên em hồn cứ lâng lâng
Hình như đã trẻ lại gần…ba mươi!
Dung dăng dung dẻ em cười!
Năm mươi mà chú…trẻ người vậy sao?
Gìa rồi,chứ trẻ gì nào
Nhưng em thấy trẻ như sao trên trời…
Lời vui trên mắt,trên môi
Tim ta rộn rã,chơi vơi sóng dồi...
Chân đi qúa nữa cuộc đời
Sử thi còn đọng bao lời đắng cay!
Đường sương lạnh gía dặm dài
Mảnh tình xưa vắt tràn vai chập chờn;
Mảnh tình xưa lắm tủi hờn:
Người đi bỏ lại dây đờn dung đưa;
Người đi bỏ lại sớm trưa;
Với con đò nhỏ trăng vừa nhú lên.
Lục bình thức trắng buồn tênh
Màu hoa tim tím triều lên hững hờ…
Tóc mây phủ kín đôi bờ,
Đò đưa thấp thỏm nỗi chờ đợi mong;
Đợi mong cũng chỉ bằng không,
Con chim sáo nhỏ trong lòng đã bay!
Nghĩ gì Chú lại chau mày?
Ồ, không! Tại gío heo may đó mà.
Biết rồi! Đừng dấu người ta
Nghĩ gì…cứ việc nói ra đi nào!
Em vui từ thuở chiêm bao
Trăng tròn thổn thức len vào hồn em.
Em buồn vì bởi đêm đêm
Mơ mơ-tưởng tưởng,ngoài thềm lá rơi!
Bóng hình trong cõi xa vời
Trách ai "SINH SỚM" để tôi hận lòng!
Tại vì em cứ …long nhong!
“Sinh "SAU - ĐẺ MUỘN” chìm trong biển sầu.
Tình đôi ta biết về đâu,
Nhìn đôi đũa lệch phép mầu nào đây?!
Tay thon mười ngón so dây
“Cung Đàn Lỗi Nhịp” mắt cay cúi đầu…
Từng dây chở nỗi niềm đau
Tiếng tơ xé nát... lòng nhau còn gì!
Tình yêu có tội tình chi?
Mà sao tiếng bấc,tiếng chì hỡi ai?
Ta về gom lại sương mai
Cho em đi trọn quãng dài tình yêu
Còn ta ngồi với những chiều
Quên quên-nhớ nhớ-cô liêu-muộn màng!
Trang Y Hạ
(tặng TNP)
-------------oo0oo---------------
Những hình ảnh đẹp của Cộng Đồng Việt Nam