Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì chỉ biết cướp giựt và tàn ác với nhân dân.
--------------oo0oo----------------
source: email from a reader.
Nguyễn Trung Lĩnh
Hà Nội, ngày 03.03.2010.
Trong mấy năm lại đây rất nhiều hành động, chính sách và các tin đồn trong quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc không làm cho chúng ta hài lòng. Nhiều người hiểu biết và có tấm lòng đối với đất nước và dântộc rất bực mình, xót xa phải lên tiếng như Đại Tướng Võ Nguyên Giáp, Cựu Phó Thủ Tướng-Trung Tướng Đồng Sỹ Nguyên, Cựu Thiếu Tướng- Chính Uỷ Quân Khu, Bí Thư Tỉnh Uỷ, Đại Sứ Nguyễn Trọng Vĩnh, hàng nhiều vạn trí thức, các Nhà tranh đấu trong và ngoài nước, thanh niên, sinh viên và quần chúng nhân dân lên tiếng bằng nhiều hình thức, tập trung biểu tình phản đối các hành động của Trung Quốc đối với Việt Nam và các biểu hiện, hành động của Lãnh đạo ĐCSVN trước Trung Quốc.
Trong những năm đầu thập kỷ chín mươi của Thế kỷ trước nổi bật là sự kiện: hầu như toàn bộ Lãnh đạo ĐCSVN phải sang Trung Quốc bằng đường bộ và đường sắt theo yêu cầu của Trung Quốc để đến “khấu lạy” Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân và Lãnh đạo Trung Quốc để thỉnh cầu sự hoà bình, hoà thuận, bình thường hoá quan hệ giữa hai bên, kêu gọi Trung Quốc trợ giúp để ĐCSVN, Thể chế do ĐCSVN xây dựng lên không bị sụp đổ. Đây là hành động mà theo đánh giá của nhiều Đảng viên ĐCSVN cũng như người dân không đảng phái là “hành động nhục nhã nhất từ cổ chí kim của một Triều đình” mang lại cho dân tộc Việt Nam chúng ta. Nguyên nhân là do thời bấy giờ Liên Xô và Hệ thống Xã Hội Chủ Nghĩa sụp đổ thì Lãnh đạo ĐCSVN không còn chỗ bám dựa đành quay sang tìm chỗ bám mới là ĐCS Trung Quốc. Ông Đặng Tiểu Bình cùng lãnh đạo Trung Quốc hiểu vấn đề và nắm được cơ hội quyết hạ nhục Lãnh đạo ĐCSVN và nhân dân Việt Nam. Chúng ta có thể chấp nhận được một Đảng, một nhóm người lãnh đạo đất nước kiểu như thế này không? Rõ ràng là không thể chấp nhận được.
Tiếp theo sau nỗi nhục lớn nhất từ cổ xưa đến nay là việc Lãnh đạo ĐCSVN đã chấp nhận ký kết Hiệp Ước Biên giới trên bộ với Trung Quốc. Theo Hiệp Ước này Việt Nam ta đã để mất khoảng 700 km2 đất liền dọc biên giới phía bắc với Trung Quốc so với Hiệp Ước biên giới của Thực dân Pháp với Nhà Thanh trước kia. Nhiều đảng viên ĐCSVN cũng như nhân dân nói rằng dọc biên giới cách đây 20 năm là đất của chúng ta thì ngày nay đã thụt vào khoảng 1 km đến 2 km suốt dọc theo cả chiều dài biên giới với Trung Quốc trên đất liền. Với Hiệp Ước phân định Vịnh Bắc Bộ thì lại để mất thêm khoảng 1 triệu km2 mặt biển so với trước kia. Nếu tính số tiền mà nước ta đã để mất vào tay Trung Quốc trong vấn đề biên giới phải đến hàng vạn tỷ đô la Mỹ. Hơn thế nữa nó là vô giá, không thể tính nổi. Có lẽ đây là khoản mà Trung Quốc lấy lại “số nợ” mà Trung Quốc đã giúp chúng ta trong hai cuộc kháng chiến vừa qua, hay là họ lợi dụng lúc chúng ta yếu, khó khăn, cần tới họ thì họ cố “vặt” chúng ta? Hay là Lãnh đạo ĐCSVN đã bị họ khống chế, mua chuộc bằng tiền và gái rồi? Chúng ta có thể chấp nhận được một Tập thể lãnh đạo đã mang lại cho đất nước và dân tộc ta những kết quả về tiền của và danh dự như trên không? Tất nhiên là không thể chấp nhận được.
Năm 2005 một đoàn ngư dân của Thanh Hoá đánh cá trên vùng biển mà xưa nay dân ta vẫn đi đánh cá đã bị Hải Quân Trung Quốc nã súng làm 5 người chết mà Lãnh đạo đất nước không hề lên tiếng, Lãnh đạo ĐCSVN không hề lên tiếng phản đối để bảo vệ chủ quyền và bảo vệ danh dự cũng như tính mạng của người dân. Gần đây rất nhiều vụ ngư dân ta bị Trung Quốc bắt bớ, làm trò xấu, hành hạ, cướp của một cách ngang nhiên không xem con người ra gì ngay trên địa phận của chúng ta. Ngược lại rất nhiều toán ngư dân Trung Quốc xâm phạm vùng biển của chúng ta, có khi vào sát bờ biển ta chưa đến 50 km. Thế mà phía chúng ta theo chỉ thị của Bộ Chính Trị ĐCSVN không hề có một hành động bắt phạt nào đáp trả phù hợp. Đây rõ ràng là những hành xử yếu hèn, thấp kém của Ban lãnh đạo ĐCSVN. Đương nhiên là thế lực của chúng ta đang yếu so với Trung Quốc, nhưng không có nghĩa là Ban lãnh đạo đất nước không biết lên tiếng bảo vệ dân mình, bảo vệ quyền lợi của đất nước mình trước một nước láng giềng to lớn. Một mình không bảo vệ nổi thì phải tìm kiếm đồng minh ngay tức khắc, chứ đằng này không chịu tìm kiếm đồng minh mà ngồi yên chịu làm theo ý của Lãnh đạo Trung Quốc, thiệt cho nhân dân mình là không được. Chúng ta không thể chấp nhận được một Đảng, một Ban lãnh đạo đất nước yếu kém và thấp hèn như vậy!
Theo nhiều tin đồn thì người Trung Quốc còn biểu tình ngang nhiên trước sứ quán Trung Quốc ngay trên đất của ta là “Hoàng Sa-Trường Sa là của Trung Quốc” mà Công An chúng ta theo chỉ thị của Bộ Chính Trị không hề giám bắt bớ. Ở nhiều nơi như Hải Phòng, Quảng Ngãi, Quảng Ninh, Tây Nguyên, Nghi Sơn-Thanh Hoá người Trung Quốc đã sang sống hàng 3000-4000 người thành Làng-Xã. Họ còn ngang nhiên bắt bớ xử án dân ta cho là ảnh hưởng đến quyền lợi của họ, thậm chí đánh đập dân lành trong đêm tối như ở Nghi Sơn, rồi biểu tình trước Công An Huyện mà Công An chúng ta theo chỉ thị của BCT ĐCSVN không hề giám làm gì. Đáng ra mọi hành động trái pháp luật của người nước ngoài trên đất nước ta , vô cớ đánh đập dân ta phải được nghiêm trị theo pháp luật của chúng ta, cầm tù và tống cổ về nước ngay. Có những nơi như ở Hải Phòng người Trung Quốc sống thành từng Làng mà Công An khu vực không dám, ngại kiểm tra giấy tờ để họ thích sống, thích ở bao nhiêu lâu tuỳ ý. Những nơi Trung Quốc thuê thì họ cho đóng những cột mốc to như cột mốc biên giới không cho bất cứ Người Việt Nam nào vào, ngầm nói rằng đây là “đất của Trung Quốc rồi”. Tình hình hiện nay khẳng định rằng đại đa số các lãnh đạo cao cấp của ĐCSVN, kể cả các Công chức cấp dưới đều sợ Trung Quốc nên không dám công khai lên tiếng phản đối, chống lại bọn làm tay sai cho Trung Quốc ngay trong ĐCSVN. Những kết quả như trên cho thấy chúng ta không thể chấp nhận một Ban lãnh đạo tối cao là BCT ĐCSVN lại để tình hình xảy ra như hiện nay.
Đầu năm 2009 nổi bật là tin Bộ Chính Trị ĐCSVN đã bất chấp dư luận, bất chấp Quốc hội, bất chấp nhân dân ngang nhiên ký kết cho Công ty khai thác quặng Nhôm thô- Bô xit – của Trung Quốc vào Tây Nguyên khai thác với kế hoạch rất lớn với mục đích cung cấp Nhôm thô cho Trung Quốc. Hiện nay hai nhà máy khai thác bô xit Nhôm đã bắt đầu xây dựng và hoạt động. Việc khai thác Nhôm ở Trung Quốc và nhiều nơi trên Thế giới đã chứng tỏ tính kém hiệu quả kinh tế và nguy hại về môi trường. Đành rằng chúng ta cần công nghệ hiện đại về khai thác và sản xuất Nhôm. Nếu vậy chúng ta phải thuê Công ty của Mỹ, Đức hay Nhật gì đó chứ không cần Công ty của Trung Quốc. Hoặc là trước tiên hãy làm một Nhà máy rồi sau đó học hỏi, rút kinh nghiệm xem thế nào hãy làm cái thứ hai. Đằng này BCT ĐCSVN đã ngang nhiên cho Trung Quốc vào vây kín khu vực rộng lớn Người Việt Nam không được vào. Tuỳ ý họ làm gì trong đó không ai biết.
Rất nhiều các Công Trình khác như Nhiệt điện Phả lại, Thuỷ điện ở Quảng Nam, Dây chuyền hai Xi Măng Nghi Sơn v,v, đều do Trung Quốc thắng thầu và họ đưa công nhân của họ vào làm trong khi dân ta còn thiếu việc làm trầm trọng. Tin đồn ở Hà Nội là “Mỗi khi Công ty của Trung Quốc tham gia dự thầu thì có chỉ thị từ Bộ Chính Trị xuống phải cho họ thắng thầu”. Gần đây nổi bật là tin hai vị Tướng về hưu rất có uy tín là Đồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh lên tiếng yêu cầu dừng ngay việc các tỉnh của Việt Nam ta đã cho các công ty của Trung Quốc, Đài Loan và Hồng Kông – thực chất đều là Trung Quốc cả – thuê dài hạn 50 năm 264 ngàn hécta rừng dọc biên giới các tỉnh Lạng Sơn, Cao Bằng, Quảng Ninh, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon-Tum và Bình Dương. Với số diện tích lớn như vậy mà Trung Quốc họ vây kín, đóng cột mốc, đem dân họ sang sinh sống 50 năm thì rõ ràng thành đất của họ luôn.
Điều này không thể chấp nhận được từ góc độ An Ninh Quốc gia và An Ninh môi trường. Hoặc họ sẽ tự do khai thác quặng, chặt cây rừng gây ảnh hướng rất nguy cập về môi trường không thể lường trước được trong khi dân ta mật độ dân số rất đông và đang rất cần đất, cần rừng. Việc này trách nhiệm chính thuộc về Bộ Chính Trị và Ban Chấp hành Trung Ương ĐCSVN. Tại sao Lãnh đạo ĐCSVN, Cơ quan An Ninh Quốc Gia không biết trước mối nguy về An Ninh Quốc gia khi Trung Quốc từng bước tràn người sang và nắm các chốt điểm xung yếu của đất nước? Rồi từ đó họ mở rộng địa bàn hoạt động, lấn dần từng bước trên toàn Quốc, lấn dần trên mọi lĩnh vực của đất nước. Đây là tiến trình xâm lăng và thôn tính nước ta của Trung Quốc. Tôi thiết tưởng những việc trên có chỉ thị từ Bộ Chính Trị ĐCSVN thì cấp Tỉnh mới dám làm.
Từ nhiều năm nay các cán bộ cao cấp của Việt Nam sang Trung Quốc và đi ra nước ngoài đều bị phía Trung Quốc biết trước lộ trình và cho người quan tâm, mua chuộc, khống chế bằng vật chất và quan hệ với phụ nữ rất nguy hiểm. Đây là một cách làm để từng bước khống chế toàn bộ Lãnh đạo nước ta, quy phục dân tộc chúng ta từng bước một, tiến tới xâm lược và thôn tính nước ta hoàn toàn. Những hành động trên là bẩn thiểu của một Quốc gia đối với Quốc gia khác. Nếu chúng ta không có biện pháp bảo vệ cán bộ tuyệt đối an toàn thì có nguy cơ Lãnh đạo nước ta nhanh chóng cuối đầu và làm tay sai cho Trung Quốc trong tương lai gần. Họ sẽ triệt thoái và loại bỏ những ai yêu nước, có tinh thần dân tộc, không muốn cuối đầu nghe theo sự chỉ bảo của Trung Quốc.
Mọi nơi trong nước đều có tin đồn rằng trong dịp Đại Hội ĐCSVN năm 2001 và 2006 các phái đoàn cao cấp của Trung Quốc và Mỹ bay sang Hà Nội liên tục để “tác động” và “chỉ đạo” công tác nhân sự của ĐCSVN. Điều này báo chí cũng đăng công khai các phái đoàn sang Hà Nội trong các năm đó. Vậy rõ ràng là Lãnh đạo ĐCSVN đã để cho nước ngoài can thiệp vào nội bộ của mình, đồng nghĩa với can thiệp vào nội bộ của Việt Nam ta. Người dân ở Hà Nội còn nói rằng nhiều nhân vật trong Bộ chính trị đã được Trung Quốc giúp đỡ, ủng hộ để có vị trí nên tất nhiên không dám chống lại phía Trung Quốc và tiếp tay cho Trung Quốc xâm lược nước ta. Các Đảng viên ĐCSVN còn nói rằng Ông Nông Đức Mạnh đã nhờ Trung Quốc ủng hộ để được ngồi ghế Tổng Bí Thư hết khoá như hiện nay.
Từ những việc trên tôi thỉnh cầu các cấp có thẩm quyền, các Sỹ quan Công An, Sỹ quan Quân đội và toàn dân Việt Nam ta mấy việc sau:
(TB: Rất hân hạnh được gửi tới các cháu học sinh phổ thông, thanh niên, sinh viên, công nhân, nông dân và những người dân bình thường trên khắp mọi miền của đất nước).
--------------oo0oo----------------
Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì chỉ biết cướp giựt và tàn ác với nhân dân.