Cộng sản chiếm đất nước Việt Nam, đè đầu cưỡi cổ dân tộc Việt Nam không phải do cộng sản mạnh mà do dân chưa thấu hiểu được hiểm họa cộng sản !
-------------oo0oo--------------
Trang Thời Sự
--------o0o--------
Tại sao các anh Sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa không thưa Việt cộng ra tòa ?
(Xin vui lòng phổ biến rộng rãi)
http://vietlist.us/SUB_Thoisu/thoisu1910170238.shtml
Kính thưa quý vị,
Ngày 27 tháng 1 năm 1973, Việt cộng hai miền Nam Bắc đã long trọng ký kết vào Hiệp định Hòa Bình Paris, cam kết trả lại hòa bình cho miền Nam để cho nhân dân miền Nam được tự do bầu cử theo thể thức dân chủ, cam kết không ai trả thù quân cán chính phía bên kia dưới mọi hình thức (điều 9 và điều 11).
Tuy nhiên, sau khi quân Mỹ rút khỏi miền Nam, Việt cộng ồ ạt tấn công, cưỡng chiếm Miền Nam bằng vũ lực. Sau đó VC trả thù tàn bạo quân cán chính miền Nam. Gần 100 ngàn quân cán chính miền Nam bị bắt giam trong các trại tù từ Nam ra Bắc, đa phần bị giam giữ từ 5-10 năm, một số còn lại có thể bị giam giữ 15-20 năm.
Phần lớn tù nhân là Sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, bị đày ải đến thân tàn ma dại. Sau đó, các anh đã được chính phủ Hoa Kỳ can thiệp và được đi định cư ở Hoa Kỳ trong diện HO.
Sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa là những thành phần ưu tú nhất của miền Nam thời bấy giờ. Các anh có trình độ học vấn cao, được huấn luyện để chống giặc trong mọi tình huống, chiến trường cũng như thành phố. Các anh được học hỏi về chiến thuật, chiến lược của địch. Ðược học hỏi tất cả những phương cách để đối đầu với địch trên chiến trường cũng như trên mặt trận chiến tranh chính trị. Chỉ có các anh mới được huấn luyện kỹ càng trên các lĩnh vực chiến đấu. Sinh viên, học sinh hay thường dân của miền Nam không hề được huấn luyện như thế.
Có nhiều câu hỏi được đặt ra:
- Tại sao đã được huấn luyện ở quân trường, ở các khóa huấn luyện bổ túc cao cấp mà các anh không có những phương pháp chống địch sau khi người Mỹ rút lui ?
- Tại sao khi gần thất trận ngày 30 tháng 4 năm 1975, cách anh không tìm một nơi nào để tử thủ, để lưu giữ một miếng đất cho Việt Nam Cộng Hòa; như một tỉnh nào ở miền Nam, đảo Phú Quốc, đảo Côn Sơn chẳng hạn ?
- Sau khi được ra khỏi tù VC và được định cư tại Mỹ, các anh là người biết rõ ràng hơn về quân địch, về những cái khuyết điểm của giặc cộng. Tại sao các anh không tổ chức những phương cách chống giặc cho toàn dân có thể tham gia cứu nước ?
- Tại sao trong 40 năm qua các anh là nạn nhân mà không có một chương trình, một cách thức chống giặc cụ thể nào do các anh sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đảm trách ?
- Các anh là những người thấy rõ hơn hết sự vi phạm Hiệp định Paris 1973 của Việt Cộng cũng như Ðịnh ước Quốc tế 2/3/1973 có 8 nước trọng tài ký kết để bảo đảm rằng Hiệp định Paris phải được thi hành. Các anh cũng hiểu rõ ràng là Việt cộng không được tấn công miền Nam, không được bắt giam, đày đọa các anh mấy chục năm như thế. Nhưng tại sao các anh không có phản ứng gì ? Không có một người nào đứng ra thưa Việt cộng vi phạm Hiệp định Paris, vi phạm kết ước quốc tế mà họ đã ký kết ?
link: http://vietlist.us/SUB_VietHistory/HiepDinhParis1973.shtml
- Lẽ ra các anh phải đứng lại với nhau hằng chục ngàn người đứng đơn một cái class action (đơn thưa tập thể) đưa Việt cộng ra tòa án các quốc gia mà các anh cư ngụ cũng như các Tòa án Liên Hiệp Quốc, Đại Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, hay bất cứ nơi nào mà các anh có thể nạp đơn được. Các anh nhìn xem cá nhân ông Trịnh Vĩnh Bình đã thưa Việt cộng bao phen và đòi hỏi hàng tỉ Mỹ Kim mà vẫn thắng, chính quyền Philippines đưa Trung cộng ra tòa án trọng tài quốc tế và đã thắng ngày 12 tháng 7 năm 2016...
Dĩ nhiên việc thưa gởi cấp quốc tế này không dễ dàng, nó đòi hỏi nhiều người phải đứng chung với nhau, nhiều bàn tay góp vào, đòi hỏi cả tiền bạc và các luật sư giỏi. Tuy nhiên cái yếu tố quan trọng nhất vẫn là các anh, những nhân chứng sống đã bị VC bỏ tù, vi phạm Hiệp ước Paris 1973.
Các anh là yếu tố quan trọng nhất mà sao các anh không đứng lên. Các anh cần gì: Luật sư ? Pháp lý ? Tiền bạc ?
Tất cả những cái đó đều có thể tìm được nếu các anh quyết tâm đứng lại với nhau.
Cá nhân chúng tôi hằng năm ghi tên đi ủng hộ các hội đoàn quân nhân họp mặt. Chúng tôi theo dõi và rất buồn khi thấy các anh tổ chức các buổi họp mặt chu đáo và long trọng. Trong các bộ quân phục chỉnh tề, các anh nói về quyết tâm tâm bảo vệ quê hương, tình yêu mến quê hương, dân tộc, tình đồng đội... Nhưng cuối cùng rồi ai nấy về nhà mà không hề nghe thấy các anh bàn về một kế sách gì đứng lên chống giặc cụ thể để người dân có thể theo sau noi gương các anh.
Các anh nên nhớ rằng khi các anh đứng nộp đơn thưa bọn Việt Cộng bán nước mà các anh thắng, đó không phải là chiến thắng của cá nhân các anh, mà đó là chiến thắng của dân tộc Việt Nam chống lại loài quỷ đỏ tham tàn. Ðó cũng là chiến thắng của nhân loại chống lại những tên cộng sản xấu xa đang gây tội ác trên khắp thế giới.
Chúng tôi mong tất cả các anh Sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa suy nghĩ lại, đứng lại với nhau, thay cho người dân thưa bọn Việt cộng bán nước. Xin đừng để tài năng sức lực của các anh bị mai một. Mai kia thế hệ các anh trôi qua, thế hệ trẻ lớn lên bơ vơ mất đi những chỗ dựa vững chắc để chống giặc cứu nước.
Kính chúc quý anh luôn luôn sáng suốt và dồi dào sức khỏe.
Kính thư,
Trần Long
-------oo0oo-------