Trích Thi Phẩm Dư Âm
Có một chút gì như xót xa
Nằm trong đáy huyệt cõi hồn ta
Yêu người với trái tim tiền kiếp
Nên nỗi đau thương cũng ngọc ngà !
Nhớ bước chân vui lối nguyệt đào
Tình vương gối mộng giấc quỳnh giao
Lòng reo với gió, say cùng nắng
Hạnh phúc lừng hương tỏa ngọt ngào
Ta đã yêu như đã hẹn thề
Tim hồng rực cháy lửa hoan mê
Mời nhau ngây đắm cơn cuồng mộng
Sông giữ hồn trăng lạc dấu về !
Bỗng chốc trời mây ngợp bão bùng
Tan tành vũ trụ giữa mê cung
Màu trăng ngày cũ vàng hơn úa
Dòng nước cuồng lưu chảy lạnh lùng
Người giết hồn ta chẳng giáo gươm
Mà bằng hư ảnh sắc thiên đường
Tặng ta, người tặng giàn tên độc
Tẩm ngát ngôn từ của mến thương
Người giết ta từ mỗi bước đi
Âm thầm không cả tiếng từ ly
Hẳn lòng ai đó bình an lắm
Nên thản nhiên như chẳng có gì !
Vâng, chẳng có gì. Thôi, chẳng sao
Mình chưa quen biết. Phải không nào ?
Trái tim tiền kiếp ta đau nhức
Thật vậy, chưa hề đã có nhau ...
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
http://www.youtube.com/watch?v=PseU-cLjd1E
Ngô Minh Hằng