Trang Thơ - Văn - Ảnh Bạn Đọc dùng để đăng những bài thơ, bài văn hay, những bức ảnh của bạn đọc gởi về. Nếu các bạn chụp được những tấm ảnh hay, lạ, đẹp và muốn chia xẻ cùng bạn đọc, xin vui lòng email cho chúng tôi ở "vietlist09@yahoo.com". Nếu các bạn có ảnh cháu bé dể thương và muốn chia xẻ, cũng xin gởi cho chúng tôi. Nếu quý bạn cho tên bức ảnh, miêu tả nội dung và tên nhiếp ảnh viên thì càng tốt -Cảm ơn quý bạn đọc và chúc quý bạn chụp được nhiều tấm ảnh đẹp.
-------oo0oo-------
Nhớ về chốn cũ
Để kỷ niệm sinh nhật thứ 85 (4-8-05)
Và mừng Tằng tôn vừa đầy tháng.
T.S
Tôi đến San Diego một chiều vàng nắng đổ.
Mùa Xuân tàn, nắng Hạ mới dâng hương.
Hơn sáu trăm dặm, thăm thẳm đường trường…
Từ thung lũng “Hoa vàng” hai con chuyên chở:
Vợ chồng ông già trên tám bó, bon bon trực chỉ…
Theo quốc lộ dài số “Một lẻ năm” (105)
Qua thung lũng, núi đồi tận miền Nam.
Nào đồng ruộng, rừng phong, đèo cao, núi dốc…
Hai xe nối nhau, bụi đường gió thốc,
Trời cao xanh mây hồng lang thang phiêu bạt.
Gió vi vu gọi hồn cỏ cây bên đường dào dạt,
Đưa lòng người vào cõi mộng xa vời…
Nghĩ thương tâm cho số kiếp con người.
Hai mươi bốn năm lại một lần nhổ rễ.
Đang ở nhà con gái kế gần “Bạch Lộ” (White Road)
Con bán nhà nên phải chạy một phen.
Xuống nhà cũng con gái ở tận miền Nam.
Thị trấn San Diego, giáp ranh tiểu bang khác.
Mới đến mấy ngày đầu. Lạ nhà chỉ muốn khóc.
Đêm nghe gió thở than, rắc lá bên thềm.
Ngọn đèn đường vàng vọt, át ánh sao đêm.
Nằm hồi tưởng cuộc đời mình ba lần di chuyển:
Lần đầu tiên, vào năm ba mươi bốn tuổi.
Toàn bộ gia đình theo theo đoàn người chạy tuốt vào miền Nam.
Sống đất Saigon, làm công bộc cho dân.
“Sáng vác ô đi, tối vác về” dáng dấp chuyên cần,
Ngày ba bữa cơm nhà, vợ con lo liệu.
Đã tưởng rằng mãn kiếp ăn giá rau, củ kiệu.
Nào ngờ tháng tư đen ập đến kinh hoàng.
Mọi người đổ xô nhau tháo chạy tìm đường:
Trốn ra nước ngoài cho thoát ách, thoát nạn…
Đen cho mình tầu Trường Sơn bị gẩy thang, bất hạnh.
Hai đứa con trai đã leo lên, đành phải xuống.
Vì nhớ câu: “Sống một người, sao bằng chết đi một đống”.
Thế là cha con đành về nhà chịu trận bẩy, tám niên.
Ăn bo bo, đi lao công, họp hành, học tập liên miên,
Nên phải kiếm kế, tìm đường… bỏ nước!
Lần này cha con mở đường trốn đi bước trước.
Cha sáu mươi, con gái mới vừa hai bó.
Tầu ra khơi, một đêm cuối hè đầy sóng gió.
Được ba đêm thì hải tặc viếng thăm sức khoẻ.
Gần ba chục mạng toàn nữ, nam và sáu trẻ.
Chúng lột trần truồng để moi móc tiền bạc nữ trang.
Phá hủy mui tầu vất đồ đạc xuống biển Đông.
Kế đó chúng cho trai trẻ xuống trước,
Còn phụ nữ hơn mười người thì được:
Đứng thẳng hàng như tượng gỗ, run sợ bàng hoàng,
Chỉ còn phơi mảnh quần lót trắng, đỏ, xanh, vàng.
Khi mấy đứa lâu la sắp ra tay làm điều tồi bại,
Thì trên “boong “ tầu, một tràng súng nổ thị uy, bắt ngừng lại.
Và ra lệnh phải thả họ xuống tầu bên dưới.
Mười hai cây chuối rủn, đổ nhào chới với.
Rồi bọn cướp biển cắt dây buộc, đẩy tầu ra khơi.
Vừa lúc đó cơn giông tố giữa trời đột khởi,
Sóng bể thét gầm hoà cùng sấm chớp ầm vang.
Ai nấy rét run, cũng phải lấy đồ tát nước trong khoang.
Để cầm cự với sóng to, bão lớn, đến gần trưa mới hết.
May lúc đó gặp được tầu Hải Học Na Uy cứu vớt.
Qua ngày sau họ chở đến Tân Gia Ba tạm trú.
Và… Ở đó một trăm ngày ủ rũ,
Nhờ các em bảo lãnh, được thường trú tại San Jose phồn thịnh.
Vào ngày tám, tháng mười, năm tám mươi dương lịch.
Tính đến nay là vừa hai mươi bốn năm, sáu tháng.
Như vậy cuộc đời tôi đã tiêu tùng ba quãng.
Quãng đầu ba mươi bốn năm, trên quê hương miền Bắc nước Việt xa xôi.
Quãng nhì hai mươi sáu năm, tại miền Nam nắng ấm hương trời.
Quãng thứ ba, đã được hai mươi lăm năm. Còn lại bao nhiêu nữa?
Cho cân bằng ba quãng đời gian nan vất vả.
Nay đã tám mươi lăm, nên làm bài thơ “tự trào”-kỷ niệm ngày sinh.
Và mừng cháu “tứ đại” vừa tròn đầy tháng, khang ninh.
Thơ rằng:
Năm nay mình đã tám mươi lăm,
Thấm thoát thoi đưa sắp tới trăm.
Ai bảo sống lâu hàng Thế Kỷ?
Làm gì mà được?- Chớ có ham.
Tuy thế mà tôi vẫn cứ mong:
Sao mình sống được dủ trăm năm.
Cho con, cháu, chắt tha hồ “nổ”
Rằng ông cố nó “Thọ” vô song…
Thúy Sơn
-------oo0oo-------
Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì tàn ác và hà khắc với nhân dân.
Những hình ảnh đẹp của Cộng Đồng Việt Nam Bắc California
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội
Lá cờ vàng Việt Nam được chính quyền địa phương vinh danh và luôn được đồng bào trân trọng trong mọi lễ hội